Bỏ thuốc mê địt mạnh em hoa khôi của công ty, kích thích, vẻ mặt dường như tỏa ánh sáng. “Tiểu Vũ, chị đừng lớn tiếng như cậy có được không? Hiện giờ đã khuya rồi, chẳng lẽ chị muốn làm cho cả khu nhà nghe được à?” Úc Noãn Tâm vừa mở mở tủ quần áo vừa tự hỏi cần những quần áo gì. “Trời ơi, Bỏ thuốc mê thịt luộc em hoa khôi của cơ quan Noãn Tâm, em đừng thu thập quần áo nữa, nói cho chị một chút thôi, chị đang hiếu kỳ đến chết đây.”Tiểu Vũ kéo Úc Noãn Tâm xuống ngồi trên chiếc sô pha. Bạn đang đọc tại chấm cơm. Úc Noãn Tâm không có hưng phấn như Tiểu Vũ, nàng chỉ thản nhiên nói một câu: